Moon Time: A Guide To Celebrating Your Menstrual Cycle (Chu Kỳ Kinh Nguyệt) - Lucy H. Pearce

[Ebooks Việt Hóa] Moon Time: A Guide To Celebrating Your Menstrual Cycle – Lucy H. Pearce: Finding our Voices (Đi tìm tiếng nói của chúng ta) 

Mục lục

5/5 - (1 bình chọn)
  • Nguồn: Moon Time: A Guide To Celebrating Your Menstrual Cycle – Lucy H. Pearce
  • Biên tập & Dịch: Nàng Nguyệt

5. Finding our Voices (Đi tìm tiếng nói của chúng ta)

Là phụ nữ, chúng ta thường im lặng – đặc biệt là khi nói đến cơ thể của chính mình. Những gì chúng ta nói ra đôi khi được coi là không liên quan hoặc hoàn toàn sai. Chúng ta muốn nói lên những điều có thể khiến mọi người khó chịu. Và vì vậy, nhiều người trong chúng ta học cách im lặng cho chính bản thân mình.

Tôi thực sự tin rằng phần lớn chúng ta đều đã trải qua cảm giác tức giận và rơi nước mắt trước kỳ kinh nguyệt, đó là cách mà cơ thể thể hiện ra sự sâu sắc mà chúng ta đã cố gắng kiềm chế. Khi muốn giảm bớt những suy nghĩ và cảm xúc độc hại, buộc chúng ta phải thực hiện những thay đổi khó chịu trong cuộc sống không lành mạnh, cơ thể đang thúc đẩy chúng ta hướng tới sức khỏe và hạnh phúc hơn. Nó chỉ không cảm thấy như vậy vào thời điểm đó!

Nữ hộ sinh người Mỹ – Ina May Gaskin đã viết trong cuốn sách “Spiritual Midwifery” của mình về việc cổ họng và cơ vòng tử cung của phụ nữ có liên quan mật thiết như thế nào khi sinh con. Nếu một người mẹ có thể cởi mở bằng cách nói ra những sự thật trong lòng mình, tụng kinh hoặc hát thì đứa con cũng sẽ được thư giãn, như thể có phép thuật và ca sinh tiến triển tốt hơn. Cũng tương tự như vậy, nếu chúng ta có thể giải phóng dòng chảy sáng tạo của mình thông qua giọng nói, chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn với thời gian hành kinh của mình – chúng ta đang phá vỡ sự im lặng và nói ra sự thật.

Trong hàng trăm năm nay, phụ nữ đã phải im lặng để không bị xấu hổ hoặc tiêu cực đối với chồng hoặc gia đình chồng. Một người phụ nữ được cho là chỉ nên nói về những thứ tốt đẹp và không nên làm mọi người tức giận. Cô ấy được dạy cách đi lại và nói chuyện sao cho vừa mắt. Giọng thì phải nhẹ nhàng. Sự khao khát đã bị dập tắt, niềm đam mê bị nghi ngờ. Da thịt của cô ấy cũng được đúc thành những chiếc áo nịt ngực bó sát hoặc quần jean bó như quy định chung của thời trang. Chúng ta đã bị tước quyền làm chính mình, với giọng nói, trong cơ thể và suy nghĩ của chính chúng ta.

Và bạn…

Điều mà bạn thực sự muốn nói ra là gì? Và cho ai?

Hãy tạo ra một không gian an toàn và cho phép bản thân mình nói ra sự thật – không cần biện minh hay giải thích, chỉ cần nghe giọng nói của bạn nói lên điều mà bạn muốn nói. Giải phóng giọng nói của chính mình. Hãy cho phép bản thân để cảm xúc như chúng vốn có.

Nói ra sự thật của bạn – và sở hữu nó.

  • Bạn có thể làm điều này bằng cách viết nhật ký. Đưa những cảm giác cấm kỵ sôi sục, không thể diễn tả được thành lời là một bước quan trọng trong việc chữa lành, buông bỏ và làm sáng tỏ bản thân.
  • Nhưng mạnh mẽ hơn nữa là nói to. Vì vậy, nếu có thể, hãy đọc to những gì bạn đã viết tại phòng riêng.
  • Mạnh mẽ hơn nữa là nói cho người khác nghe (thường KHÔNG phải là người mà bạn muốn nhắc đến vào thời điểm này. Mục đích của việc này là để xóa bỏ cảm xúc mạnh mẽ của bạn mà không bị soi xét.) Đảm bảo điều này là bí mật tuyệt đối – bạn có thể nói với một nhà tư vấn hoặc nhà trị liệu, nhóm phụ nữ hoặc người bạn đời của mình.
  • Hoặc đăng bài lên một blog ẩn danh. Tôi cùng với một số người bạn khác đã đồng sáng lập một blog dành cho phụ nữ mang tên: The Honesty Conspiracy – Speaking our truth, Receiving empathy, Breaking the cycle (www.honestyconspiracy.blogspot.com). Bất kỳ ai cũng có thể đóng góp ở chế độ ẩn danh để nói lên sự thật của mình và nhận được sự hỗ trợ và phản hồi.

Sau khi giải tỏa, phản ánh và được phản hồi, khi đó bạn có thể làm rõ điều gì và nếu bạn muốn trao đổi với người có liên quan thì sao? Sau đó, bạn có thể hành động một cách rõ ràng và thuyết phục, và nói theo cách mà bạn muốn được lắng nghe. Vào những lúc khác, hãy cho phép bản thân nghe và bày tỏ sự thật. Đó là tất cả những gì cần thiết để tìm thấy sự bình yên, chữa lành và tiến lên phía trước.

Trôi theo dòng chảy

Một phần trong quá trình học trở thành phụ nữ của chúng ta là việc học cách tôn vinh cả những yếu tố sáng và tối của chính bản thân mình.

Chúng ta đang sống trong một nền văn hóa đòi hỏi phải luôn “bật” lên. Luôn tươi sáng và hạnh phúc. Luôn sẵn sàn với mọi người. Nhà tâm lý học Peter Suedfeld nói rằng, tất cả chúng ta đều “bị kích thích kinh niên về mặt xã hội và thể chất và có lẽ đang hoạt động ở mức mô phỏng cao hơn mức mà loài của chúng ta đã tiến hóa”.

Nền văn hóa mà chúng ta đang sống cảm thấy bị đe dọa bởi tâm trạng thấp thỏm, buồn bã, trầm cảm, chúng được coi như một căn bệnh. Chắc chắn, nếu chúng ta ở quá lâu trong những không gian tinh thần này, chúng sẽ suy nhược. Nhưng chu kỳ của một người phụ nữ đưa cô ấy trải nghiệm mỗi tháng trong một cuộc hành trình giữa phần sáng và phần tối của tâm hồn. Khi cô ấy không có kỹ năng hoặc không được chuẩn bị, cô ấy sẽ vấp ngã trên đôi chân của chính mình và mọi thứ có thể nằm trên con đường của cô ấy. Nhưng khi cô ấy tự tin vào bản thân và nghe được nhịp điệu của chính mình, cô ấy bắt đầu nhảy theo giai điệu riêng, được quyền làm chủ cơ thể của chính mình, điều phối bản thân một cách duyên dáng. Cô ấy có thể nghe thấy khi nào năng lượng bên trong mình sôi sục, khi nhịp điệu bên trong trở nên ngon ngọt, sôi động và dồi dào, cô ấy quay cuồng và nhảy lên trong niềm vui thuần khiết.

Sau đó, phần bão táp của bản giao hưởng nổi lên – cô ấy sà xuống, rơi lệ và nắm chặt. Và sau đó âm nhạc bắt đầu lắng xuống, cô ấy làm các động tác chậm lại, thanh lịch và kiềm chế. Những cử chỉ của cô ấy tinh tế hơn, tĩnh lặng gần như im lặng, vũ điệu của cô ấy đã di chuyển vào bên trong. Từ cái co giật của bàn tay, ánh sáng trong mắt cô ấy, bạn có thể nhìn thấy sự tiến bộ của vũ đạo bên trong. Âm nhạc bắt đầu nổi lên và cô ấy cũng vậy – đứng lên khỏi mặt đất nơi cô ấy đã nằm, một đứa trẻ mới sinh, chuyển động của cô ấy nhẹ nhàng và tươi tắn, thanh lịch, có được sự tự tin và động lực khi nhựa sống mọc lên, mặt trăng mọc và cô ấy nhảy lên để giữ nó trong vòng tay của mình một lần nữa.

Nếu cách tiếp cận này khiến bạn tò mò, tôi sẽ giới thiệu Gabrielle Roth’s 5 Rhythms (5 Nhịp điệu của Gabrielle Roth) như một cách tiếp cận tuyệt vời để khám phá các nhịp điệu khác nhau bên trong chu kỳ của bạn.

OOO

Trẻ em và khả năng sinh sản

Ngoài việc một thế giới được xây dựng dựa trên các mô hình năng lượng nam giới, một trong những trở ngại lớn khác đối với việc phiêu theo nhịp điệu của chu kỳ của bạn là quản lý điều này khi đang làm mẹ. Có lẽ trẻ em không phải là một phần trong kế hoạch của bạn bây giờ, hoặc chưa bao giờ. Nhưng hầu hết phụ nữ vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời sẽ phải cân bằng nhu cầu năng lượng liên tục của trẻ em với chu kỳ năng lượng thay đổi của chính họ.

Đối với tôi, đây là một đường cong học tập lớn, bởi vì ngay tại thời điểm tôi thực sự bắt đầu hòa nhập với nhịp điệu của riêng mình, tôi có ba đứa trẻ đang cần tôi – tôi phải thức dậy vào ban đêm để cho con bú hoặc dỗ chúng, muốn tôi chơi các trò chơi cần nhiều năng lượng khi tất cả những gì tôi muốn làm chỉ là nằm trên ghế sofa. Tôi thấy việc cảm nhận được nhịp điệu của cơ thể mình và biết cách tốt nhất để đáp ứng điều này là một thách thức vô cùng khó khăn, lại còn liên tục bị ngăn cản vì nhu cầu của con tôi và sự thiếu hiểu biết của chúng.

Ở các nền văn hóa khác và những thời điểm khác, phụ nữ sẽ không bị bỏ mặc để chăm sóc con cái một mình. Thay vào đó, công việc của cộng đồng là chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục trẻ em, và người phụ nữ sẽ chia sẻ việc làm mẹ và công việc với gia đình của họ. Hãy ghi nhớ điều này trong thời gian kinh nguyệt của bạn. Hãy hợp tác cùng với bạn bè, hãy để lũ trẻ chơi với nhau khi bạn nấu một bữa ăn. Hoặc trao đổi việc chăm sóc trẻ em để cả hai bạn có thể có một vài giờ cho riêng mình. Điều gây ấn tượng đối với tôi khi đọc qua rất nhiều tài liệu về kinh nguyệt là dường như nó tách rời một cách kỳ lạ khỏi thành quả của chu kỳ kinh nguyệt: trẻ em. Trong The Wise Wound, Penelope Shuttle lưu ý rằng không có nghiên cứu nào được thực hiện về tác động của hội chứng tiền kinh nguyệt của người mẹ đối với con cái. Tuy nhiên, hãy nghĩ xem điều này có tác động lớn đến chúng như thế nào. Đây là một lĩnh vực khác mà chúng ta cần học cách phá vỡ sự im lặng và tìm ra những cách sống mới cũng như hỗ trợ lẫn nhau.

OOO

Đặt tên cho các bộ phận cơ thể

Giai đoạn đầu tiên của việc chấp nhận, yêu bản thân và chữa lành cơ thể và chu kỳ của chúng ta là làm sáng tỏ chúng và cùng nhau phá vỡ sự im lặng trên cơ thể. Chúng ta hãy sáng tạo và cải tạo lại cơ thể cũng như ngôn ngữ mà chúng ta sử dụng để nói về riêng mình – hãy tạo ra một ngôn ngữ chung giữa những từ mà bạn cảm thấy thoải mái.

Có một bài thơ về Chiến tranh thế giới thứ hai tên là “The Naming of Parts” của Henry Reed mà tôi nhớ khi học ở trường. Nó liên quan đến súng ống, chết chóc, chiến tranh và nói lên những điều không thể nói ra. Nó được viết bằng những  câu thơ có vần điệu ổn định bởi một người đàn ông.

Nhưng đây là cuốn sách dành cho phụ nữ. Vì vậy, đây là cách đặt tên của riêng tôi cho các bộ phận – tự do và nữ tính!

Cách đặt tên cho các bộ phận cơ thể: một bài thơ suy nghĩ về điều chúng ta gọi là chính mình

“Without words we have no meaning
Without words we have no reality.
We have only silence.
And shame.
I have never liked menstruation as a word.
Why should my time have “men” in it?
And as for menses – NO! It sounds like faeces.
I was lucky not to be brought up with “the curse”, though many were.
And period just feels empty, final … period!
There is no image, nothing to attach to.

Our language shapes our perception.
Some have kindly women:
Aunt Flo and Grandmother Moon
I choose words that work for me.
Moon time
I envisage the egg, a perfect white globe, full and blooming at ovulation, sailing down a red river.
This is my moon time, a time when I feel moon faced and blank.
The moon is an image of beauty and light.
And blood time.
This is what I call it for my children – flesh of my flesh –
“Mummy’s blood time”
It does – as they say -exactly what it says on the tin!
Bleeding does not feel so good for me.
Bleeding implies endless, gushing, active, illness, distress…

And now, other pressing matters, needing names…
Many of us do not have a comfortable word for “down there”.
For many becoming mother to a little girl forces us to have a name…
For me vagina is too clinical,
And anyway, then you need the addendum of vulva
vulva is creepy, slithering, a snake…
My father called it a pussy – but it is no cat!
And fanny – yuck!
There’s a reason the American reserve that word for the back bum.
Which leads us neatly onto…
Front bum – uh-uh no shit comes out of here!

But you know what I like?
I like lady garden, (though I wouldn’t say it out loud !)
It is exotic, beautiful, night scented and balmy, with dark corners for romantic trysts and
roses in full bloom.
In reality I say bits, or down there or “there
– it always helps to point!
Yup, liberated is my middle name!
To our daughters we call it a yoni.
And I’m working on mine being one too!
I like that word a lot.
Yoni means sacred space in Sanskrit – origin, source- it refers to the entire genital
system and that feels good, to have a complete term.
In India there are altars dedicated to the Yoni,
Whole temples decorated with them!
Imagine!
This is good and right, I think.
“Blessed is the yoni through which we all came to be.”
Our friends say yoni too.
Though the kids at school wouldn’t know what a yoni was if it hit them in the face…
Which might not be a great idea!
Though by the time it hit them in the face, they’d know!
What is yours?
Whisper it quietly, I won’t tell a soul!

And then we have the inner sanctum,
A clinical uterus or a warm, embracing womb.
The magic cave as I call it with my children.
The place where I once cradled their growing beings within me.

And the cervix – sometimes pinched closed like a child that won’t take their medicine
Or an old lady who disapproves.
At times it feels like the tip of your nose.
Mine can roar like a lion at ten centimetres dilated.
I sang it open as I birthed my babes through its portal.
This truly is the mouth of my womb and of my woman-soul.

I am woman – hear me roar
I am woman – hear me moan
I am woman!”

Tạm dịch:

Không có từ ngữ, chúng ta không có ý nghĩa.
Không có lời nói, chúng ta không có thực tế.
Chúng ta chỉ có sự im lặng.
Và xấu hổ.
Tôi chưa bao giờ thích từ menstruation (hành kinh)
Tại sao thời gian của tôi luôn phải có “đàn ông” trong đó?
Và đối với menses (kinh nguyệt) – KHÔNG! Nó thật tệ.
Tôi may mắn không bị mang “the curse” (lời nguyền), mặc dù nhiều người đã bị như vậy.
period (chu kỳ) chỉ cảm thấy sự trống rỗng, cuối cùng… kinh nguyệt!
Không có hình ảnh, không có gì đính kèm.

Ngôn ngữ của chúng ta định hình nhận thức của chúng ta.
Có những người phụ nữ tốt bụng:
Aunt Flo (Dì Flo)Grandmother Moon (bà ngoại Moon)
Tôi chọn những từ ngữ phù hợp với tôi.
Moon time…(Thời kỳ mặt trăng)

Tôi hình dung về quả trứng, một hình cầu màu trắng hoàn hảo, đầy đặn và nở rộ vào thời điểm rụng trứng, đi thuyền chảy xuống một dòng sông đỏ.
Đây là thời gian kinh nguyệt của tôi, thời gian mà tôi cảm thấy trống rỗng.
Mặt trăng là hình ảnh của vẻ đẹp và ánh sáng.
blood time (thời gian chảy máu).
Đó là những gì tôi gọi tên nó với các con của mình – bằng xương bằng thịt “Thời gian chảy máu của mẹ”
Nó chính xác như những gì mọi người nói!
Bleeding (chảy máu) không tốt cho tôi.
Chảy máu không ngừng, tuôn ra, hoạt động, bệnh tật, đau khổ …

Và bây giờ, những vấn đề cấp bách khác, cần những cái tên …
Nhiều người trong chúng ta không có một từ thoải mái để gọi những thứ “down there” (ở dưới đó).
Đối với nhiều người trở thành mẹ của một bé gái buộc chúng ta phải có một cái tên …
Đối với tôi từ vagina (âm đạo) quá chung chung,
Và dù sao đi nữa, thì cũng cần thêm vulva (âm hộ)
Âm hộ rùng mình, trườn, rắn…
Cha tôi gọi nó là pussy (cửa mình)
fanny
Có một lý do mà người Mỹ dành từ đó cho kẻ ăn bám sau lưng.
Thứ dẫn chúng ta đến …
Front bum (thứ cản trước) – đừng hòng ra khỏi đây!

Nhưng bạn biết tôi thích gì không?
Tôi thích gọi là lady garden (khu vườn phụ nữ), (mặc dù tôi sẽ không nói ra từ đó!)
Nó kỳ lạ, đẹp đẽ, mùi thơm ban đêm và êm dịu, với những góc tối cho những người thích thử sự lãng mạn và
hoa hồng nở rộ.
Trong thực tế, tôi gọi nó là bits, hoặc down there (dưới đó) hoặc there (chỗ ấy)
– những từ này luôn luôn hữu ích để chỉ ra!
Yup, được giải phóng là tên đệm của tôi!
Đối với con gái của mình, tôi gọi nó là yoni.
Và tôi cũng đang cố gắng trở thành chính mình.
Tôi thích từ đó rất nhiều.
Yoni có nghĩa là sacred space (không gian thiêng liêng) trong tiếng Phạn – (origin, source) nguồn gốc – nó đề cập đến toàn bộ các bộ phận sinh dục.
Ở Ấn Độ có những bàn thờ dành riêng cho Yoni,
Toàn bộ các ngôi đền được trang trí bằng chúng!
Hãy tưởng tượng!
Điều này là tốt và đúng, tôi nghĩ.
“Cầu nguyện cho yoni mà qua đó tất cả chúng ta đều trở thành.”
Bạn bè của tôi cũng gọi nó là yoni.
Mặc dù những đứa trẻ ở trường sẽ không biết yoni là gì nếu đập vào mặt chúng …
Đó có thể không phải là một ý tưởng tuyệt vời! Những gì là của bạn?
Thì thầm ư, tôi sẽ không nói với một linh hồn!

Và sau đó chúng ta có inner sanctum (khu bảo tồn bên trong),
Một uterus (tử cung) lâm sàng hoặc một tử cung ấm áp, ôm ấp.
The magic cave (hang động ma thuật) như tôi gọi với các con tôi.
Nơi mà tôi đã từng nâng niu những sinh linh đang lớn dần lên trong tôi.

cervix (cổ tử cung) – đôi khi bị chèn ép đóng lại như một đứa trẻ không chịu uống thuốc
Hay một bà già phản bác.
Đôi khi nó cảm thấy như đầu mũi của bạn.
Của tôi có thể gầm lên như một con sư tử khi bị giãn ra mười cm.
Tôi đã hát để nó mở ra khi tôi sinh những đứa con của mình qua cổng.
Đây thực sự là miệng của tử cung và tâm hồn người phụ nữ trong tôi.
Tôi là phụ nữ – hãy nghe tôi gầm lên
Tôi là phụ nữ – nghe tôi rên rỉ
Tôi là phụ nữ!

OOO

Và bạn…

Điều gì hữu ích với bạn?
Bạn có thích những từ bạn gọi nó?
Có từ hoặc cụm từ nào khác phù hợp hơn với bạn không?
Làm thế nào bạn có thể sở hữu nó?
Làm thế nào bạn có thể nói về nó như là một thứ của mình?
Một phần không xấu hổ của bạn?
Hãy suy nghĩ nhiều như khi bạn đặt tên cho đứa con đầu lòng của mình.
Hãy chắc chắn rằng bạn có một cái tên nghe hay,
Điều này khiến trái tim bạn kiêu hãnh thay vì cúi đầu vì xấu hổ,
Hoặc dừng lưỡi của bạn với sự ghê tởm.
Bạn gọi bộ phận cơ thể phụ nữ là gì?
Nếu bạn có con, bạn sẽ gọi chúng bằng gì?
Bạn cảm thấy thoải mái như thế nào với điều này?
Gọi tên bộ phận sinh dục nam dễ hơn nữ ở nơi công cộng?

Tôi muốn gửi đến bạn một lời mời thiêng liêng; dành một chút thời gian để làm rõ về các bộ phận phụ nữ

(Hãy chắc chắn rằng bạn đã đọc đến cuối bài tập !!) Làm thế nào bạn có thể tương tác một cách sáng tạo với các bộ phận trên cơ thể của mình? Làm thế nào bạn có thể cảm thấy thoải mái hơn với những gì bạn đang có?

Làm thế nào bạn có thể nắm bắt được tâm trí của mình, xung quanh cơ thể của bạn?
Có lẽ bạn có thể…

  • Có một buổi lễ đặt tên chính thức cho cơ thể của mình
  • Hình dung buồng trứng của mình đang rụng trứng
  • Ngồi thiền trong bụng mẹ
  • Vẽ yoni
  • Nhảy nhót với những cơn co thắt tử cung
  • Hát hoặc tụng kinh khi bị đau bụng kinh

Điều gì bạn nghĩ ngay đến khi vừa cân nhắc làm bất kỳ điều gì trong số trên? Những điều này có làm bạn hoảng sợ không? Khiến bạn cười thành tiếng hay thu mình lại trong lòng?

Bạn có dám? Nếu vậy, hãy xem điều gì sẽ xảy ra khi bạn đang thực hiện bất kỳ hành vi nào trong số này.

Đây là bức tường của sự im lặng và cấm kỵ mà bạn đang phá vỡ. Nó có ảnh hưởng mạnh mẽ như thế nào đến cuộc sống của bạn, những lựa chọn của bạn, hành vi của bạn, ngay cả trong chuyện riêng tư? Đây là những gì chúng tôi đang giúp bạn. Mức độ phản kháng là thứ ngăn cách giữa bạn và việc tìm kiếm sự bình yên thuộc về bên trong cơ thể. Từng bước một từ từ, chúng ta đang tìm thấy sự chấp nhận với những gì chúng ta được tạo ra và chúng ta là ai.

Hãy cảm nhận nỗi sợ hãi và làm điều đó bằng mọi cách!

OOO

Các khuôn khổ mới

Cùng với ngôn ngữ mới cho cơ thể giúp tiếp thêm sức mạnh, chúng ta cũng cần những khuôn khổ mới để hiểu bản thân hơn. Chúng ta cần những câu chuyện mới, những điều sáng tạo mới. Bạn có thể tạo ra nó một lần nữa, hoặc có thể lướt qua nền văn hóa và những người khác để tìm kiếm những câu chuyện về ý nghĩa của việc trở thành một người phụ nữ. Những câu chuyện có sức mạnh. Bạn hãy tìm hiểu những câu chuyện mới có thể kể cho con gái của mình hoặc cho chính mình.

Những ai lớn lên theo truyền thống Do Thái – Thiên Chúa giáo đều đã nghe về huyền thoại A-đam và Ê-va. Đó là câu chuyện Sáng tạo của chúng ta. Trong đó, Đấng Tạo Hóa nói với Ê-va rằng vì sự không vâng lời của bà, bà sẽ phải chịu đựng những đau khổ trong quá trình sinh nở. Kinh nguyệt của chúng ta là một phần của chu kỳ sinh đẻ, và do đó, sự đau khổ của chúng ta được coi là tự nhiên và đáng bị Chúa trừng phạt cho những hành vi vi phạm.

Các nền văn hóa khác và các thời đại khác đã có những cách hiểu khác nhau về cơ thể phụ nữ cũng như nhịp điệu và trí tuệ bẩm sinh mà họ truyền cho con cái của mình. Khi mở rộng kiến ​​thức và hiểu biết về những câu chuyện của họ, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về điều trong tâm trí chúng ta, đó là giáo điều văn hóa, mà có lẽ chúng ta đã chấp nhận một cách mù quáng, không biết rằng bất cứ điều gì khác thậm chí có thể xảy ra. Khi làm như vậy, chúng ta có thể tạo lại hệ thống niềm tin của chính mình theo những trải nghiệm cấp độ linh hồn và thể chất độc đáo của riêng mình.

Nếu bạn quan tâm đến sức mạnh của huyền thoại và câu chuyện trong việc tạo ra sự sống, tôi muốn giới thiệu đến bạn đến cuốn sách đặc sắc của Clarissa Pinkola Este: “Women who Run with the Wolves”. Cô ấy có một số câu chuyện cổ tích nổi tiếng như “Little Red Shoes” và “Seal Skin Soul Skin” truyền đạt những chân lý sâu sắc về tâm hồn và về cách trở thành một người phụ nữ trên thế giới.

OOO

Thần thoại về thời kỳ mặt trăng

Cách đây rất lâu, phụ nữ vẫn như bây giờ – họ nắm giữ gia đình, họ nắm giữ quyền lực (sinh lực) cho gia đình, họ nắm giữ hạnh phúc và niềm vui, họ nắm giữ nỗi buồn và thất vọng. Theo thời gian, những cảm xúc tiêu cực và nỗi đau mà những người phụ nữ thay mặt cho gia đình phải gánh chịu sẽ bắt đầu đè nặng họ. Những người phụ nữ sẽ trở nên ốm yếu và cuối cùng không còn gánh vác được gánh nặng của gia đình. Tuy nhiên, bản chất để làm như vậy đã được tạo hóa thấm nhuần vào họ.

Một ngày nọ, một người phụ nữ đang ở trong rừng, đang khóc vì gánh nặng đã trở nên quá lớn, thì Raven nghe thấy cô ấy và hỏi: “Mother ơi, tại sao mẹ lại khóc?”

Người phụ nữ trả lời: “Tôi rất yêu gia đình. Tôi giữ gia đình trong trái tim và tâm hồn mình, nhưng nỗi đau của cuộc sống đã lấp đầy tôi. Tôi không thể giúp đỡ gia đình nữa. Tôi không thể gánh nặng cho họ. Tôi chỉ không biết phải làm gì.”

Raven trả lời: “Tôi hiểu nỗi đau mà bạn cảm thấy, tôi cũng cảm thấy như vậy. Tôi sẽ đi hỏi bà ngoại Ocean xem bà ấy có biết phải làm gì không.” Vì vậy, Raven đã bay đến đại dương và chia sẻ với bà Ocean hoàn cảnh khó khăn của những người phụ nữ. Bà ngoại đáp: “Nếu những người phụ nữ đến với tôi, tôi sẽ rửa sạch nỗi đau cho họ, nhưng điều này sẽ không giúp được gì cho những người ở xa. Hãy để tôi hỏi chị gái tôi, bà nội Moon, xem cô ấy có thể giúp gì được không.”

Vì vậy, bà nội Ocean đã nói chuyện với người chị của mình về hoàn cảnh của những người phụ nữ. Bà ngoại Moon đáp lại, “Ta là sức mạnh của nữ giới. Ta sẽ gửi đến những người phụ nữ, những người chị em dòng nước của các ngươi mang theo sức mạnh của ta. Cứ mỗi chu kỳ mặt trăng, ngươi sẽ đi vào những người phụ nữ nhờ có ta và thanh tẩy họ.” Và bà ấy đã làm điều này. Vì vậy, kể từ đó, mỗi người phụ nữ có một thời điểm vào mỗi chu kỳ mặt trăng, khi cô ấy là hiện thân của sức mạnh mặt trăng và làm sạch đại dương. Chúng ta gọi đây là moon-time (kinh nguyệt – thời kỳ mặt trăng”.

Trách nhiệm của mỗi người phụ nữ là dành thời gian khi còn trẻ để thanh tẩy. Và những người đàn ông có trách nhiệm cho phụ nữ cơ hội để làm điều đó.

Nicholas Noble Wolf, http://www.nicholasnoblewolf.com/writings/gift_from_moon.html. Trích từ một bài báo được xuất bản lần đầu trên tạp chí Sacred Hoop.

Đọc thêm các phần khác của sách tại đây

CẢ NHÀ TẢI BẢN PDF TIẾNG ANH 2.7Mb Ở LINK DƯỚI ĐÂY Ạ

Download

Bài liên quan

0912246556
chat-active-icon